Thả mạn hạ thủ – Hãy chậm xuống tay
Đại đa số các cộng sự viên đều rất phấn khởi vì ở khâu làm việc này vừa đổi một viên quản đốc mới. Nghe nói ông này rất có khả năng, đặc biệt được đưa đến đây để chỉnh đốn nghiệp vụ và nhân sự. Ấy thế mà, cứ một ngày rồi một ngày trôi qua, ông quản đốc mới này chẳng có làm gì hết, mỗi ngày đều có những quà cáp được đưa vào văn phòng, ông vẫn “trốn” luôn trong đó, ít khi nào chịu ra ngoài. Những thành phần bất hảo ở khâu này, hiện tại chúng lại càng lộng hành tác oai tác quái dữ hơn.
“Ông ta đâu phải là người có khả năng! Ông chỉ là một lão già tốt bụng và nhu nhược, so với quản đốc trước còn dễ bị người ta ăn hiếp nhiều hơn!”
Bốn tháng trôi qua, đang trong tình trạng thất vọng đối với ông quản đốc hiền hòa mềm yếu này, bỗng dưng có một hôm ông ta “diễn oai”. Những thành phần bất hảo kia đều bị ông bứng từng tên một, cho về vườn “đuổi gà”, còn những người có khả năng đều được ông cất nhắc cho thăng tiến. Xuống tay vừa nhanh, vừa chính xác, qua bốn tháng “bảo thủ” vừa qua, nay ông rõ là một nhân vật cứng rắn và cương quyết, hoàn toàn khác xưa.
Trong tiệc liên hoan cuối năm, sau khi đã qua ba tuần rượu, ông quản đốc mới bèn thổ lộ tâm tình:
– Tôi nghĩ cái nhìn của các bạn đối với tôi trong những ngày vừa mới nhậm chức và sau khi tôi khai đao múa búa trừ hại, nhất định là có thay đổi phải không? Sẽ có những thắc mắc phải không? Xin hãy nghe tôi kể lại một câu chuyện, các bạn sẽ hiểu ngay.
“Tôi có một người bạn, ông ta mua một căn nhà có cả một vườn cây hoa thảo. Khi mới dọn đến, ông ta liền chỉnh đốn, tất cả những hoa thảo cây cối cũ đều được làm sạch hết để trồng lại những bông hoa mới. Một ngày kia, người chủ nhà cũ đến thăm, mới vừa bước vào cổng, ông giựt mình hỏi rằng: “Những cây hoa quý Mẫu Đơn giờ đâu mất hết rồi?”
“Bạn tôi bấy giờ mới hiểu ra, chính mình đã triệt hạ hết những cây Mẫu Đơn quý vì tưởng chúng là những hoa rừng cỏ dại. Sau này, ông ta lại mua thêm một căn nhà nữa, tuy là vườn cây hoa cỏ tạp nhạp, ông vẫn “án binh bất động”. Quả nhiên, những “cây rừng cỏ dại” trong mùa Đông kia, lúc Xuân đến lại nở hoa dầy đặc xinh tươi; những loài “cỏ dại” trong ngày Xuân, khi mùa Hạ đến thì lại hiện ra những tấm thảm gấm hoa tươi mát; và trong nửa năm chẳng động tịnh gì đến những loài cây nho nhỏ thì những ngày Thu đã đỏ hồng những chiếc lá dễ thương. Mãi cho đến cuối Thu, ông mới thực sự thấy được những loài cây cỏ vô dụng và bắt đầu dọn dẹp sạch sẽ, đồng thời giữ lại những loài thảo mộc thật sự quý giá.”
Nói đến đây, ông quản đốc bèn nâng ly:
– Xin cho tôi kính tửu các vị ở đây, vì các vị cũng như là những hoa mộc ở trong “vườn hoa” công ty này. Các vị đã là những cây trân quý trong “vườn hoa” đó. Những cây trân quý này không thể nào trong năm mà có thể đơm bông kết trái hết được, cần phải trải qua một thời gian dài mới có thể nhận ra được.
Nguồn: Sưu tầm